Tôn Thiến đỏ mắt, căm tức nhìn Diệp Bắc Minh: “Đều tại anh, sao lại thô lỗ như thế”.
“Trực tiếp… làm người ta…”
Diệp Bắc Minh rất xấu hổ.
Chuyện này đúng là quá hỗn loạn!
Chủ yếu là lúc anh ở cùng Hạ Nhược Tuyết đều chủ động che giấu tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Nếu không tháp Càn Khôn Trấn Ngục tuyệt đối có thể phát hiện ra Tôn Thiến giả trang thành Hạ Nhược Tuyết.
Diệp Bắc Minh mở miệng: “Vậy… ờm, cô còn đau không?”
“Nếu không hãy mặc đồ trước đi?”
Tôn Thiến yên lặng gật đầu, mặc quần áo tử tế ngay trước mặt Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh mới hỏi: “Tôn Thiến, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, sao cô lại giả mạo dáng vẻ của Nhược Tuyết?”
“Nhược Tuyết đâu?”
Tôn Thiến muốn nói lại thôi, trong lòng vô cùng đắng chát.
Chẳng lẽ cô ta và Hạ Nhược Tuyết kém xa như thế sao?
Mặc dù, trước đó Tôn Thiến cũng không thích Diệp Bắc Minh.
Nhưng sau chuyện này, trong lòng cô ta đã có một chút cảm giác khác thường với Diệp Bắc Minh.
Dù sao cũng là người đàn ông duy nhất của cô ta.
Tôn Thiến ra vẻ lạnh lùng: “Nhược Tuyết có chút việc, cho nên mới bảo tôi giả mạo cô ấy, tạm thời giải quyết chuyện của tập đoàn Tuyết Minh”.
“Không đúng!”
Diệp Bắc Minh trực tiếp lắc đầu: “Nếu như Nhược Tuyết có chuyện, tuyệt đối sẽ nói cho tôi biết trước”.
“Tôn Thiến, rốt cuộc là chuyện gì mà Nhược Tuyết bảo cô giấu giếm tôi?”
“Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521561/chuong-1152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.