Lão Hà và Bạch Tông Hà quay sang nhìn nhau một cái, lạnh lùng lên tiếng.
Hàng trăm bóng hình vút lên không trung, gần như phong tỏa cả không trung quảng trường!
Tiêu Phi Yên tái mặt: “Bốn thánh địa, các người cũng làm phản sao?”
Bạch Tông Hà cười xấu xa: “Ban đầu Lục Thiên Thần xây dựng bốn thánh địa Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Võ, trấn thủ bốn phương!”
“Ông ta không ngờ sẽ bị phản bội chứ?”
Tiêu Phi Yên tuyệt vọng!
“Thái sư, ông còn đợi cái gì?, Bạch Tông Hà quay đầu nhìn sang Tiêu Trấn Quốc.
Đôi mắt Tiêu Phi Yên lạnh như băng: “Nói đi, ông đã lên kế hoạch bao nhiêu năm rồi?”
Tiêu Trấn Quốc thản nhiên cười: “Bắt đầu từ ngày tôi đoán Lục Thiên Thần đã chết, tôi đã lên kế hoạch rồi”.
“Em gái ngoan, chỉ cần cô tuyên bố Lục Thiên Thần đã chết, và truyền hoàng vị cho tôi!”
“Tôi bảo đảm phong cô là Tiêu Vương, cô và Linh Nhi sẽ không gặp nguy hiểm!”
“Lòng lang dạ sói, ông nằm mơ đi!”
Tiêu Phi Yên cắn chặt răng.
Tiêu Trấn Quốc thở dài một tiếng, đôi mắt vô cùng băng lạnh: “Vậy thì không còn gì để nói nữa, người đầu, tiễn bà ta lên đường!”
“Còn cả tên nhóc đó, cùng giết luôn!”
“Rõ!”
Tất cả mọi người cùng ra tay, trên cả quảng trường tràn ngập khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3485328/chuong-2235.html