Người lên tiếng nói nhếch miệng thích thú!
Nguyễn Thanh Từ nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt trắng bệch.
Cô ấy kéo cánh tay của Diệp Bắc Minh: “Anh Diệp, hay là chúng ta quay vào đi”.
“Ở đây có ít nhất mấy ngàn thế lực, anh không cần thiết chọc giận bọn họ”.
Diệp Bắc Minh cười: “Một đám ô hợp, chẳng làm được trò gì”.
“Thanh Từ, cô có tin tôi chỉ giết vài tên là tất cả giải tán không?”
Vừa dứt lời.
Diệp Bắc Minh bước ra một bước, lại lập tức đứng trước người thanh niên cao gày!
“Mày muốn làm gì?”
Thanh niên cao gầy lùi lại theo bản năng, vốn không nghĩ Diệp Bắc Minh dám ra tay thật.
“Cái miệng của mày thật muốn ăn đòn đấy!”
Diệp Bắc Minh tóm lấy bả vai của hắn!
“Buông tao ra!”
Thanh niên cao gầy âm lạnh quát một tiếng, giơ tay tóm về phía cánh tay của Diệp Bắc Minh, định trực tiếp bẻ gãy!
Một tay khác của Diệp Bắc Minh trực tiếp tóm lấy cổ tay của hắn, giật thật mạnh!
“Xoẹt!”
Cánh tay bị giật đứt!
“A!”
Thanh niên cao gầy kêu lên đau đớn: “Tay của tôi… a… mày… làm sao mày dám đối xử với tao như vậy!”
“Ai mà không biết tao là Ngô Nguyên, tao là đại trưởng lão của điện Huyết Nguyệt!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3483113/chuong-2215.html