“Đan mạc là gì?”
Rất nhiều người ở đó đều ngẩn người.
Chỉ có số ít người mặt biến mắc, kinh hãi kêu ra tiếng: “Tiền bối Cuồng Đan, ông nói thật chứ?”
“Đan mạc? Viên đan dược đen xì xì mà tên nhóc này luyện ra lại là đan mạc trong truyền thuyết ư?”
Cuồng Đan gật đầu với sắc mặt ngưng trọng: “Đúng thế!”
“Tiền bối, rốt cuộc đan mạc là gì?”, một số người không nhịn được hỏi.
Một ông lão trong đám đông tỏ ánh mắt ngưng trọng, nhìn chằm chằm viên đan dược màu đen mà Diệp Bắc Minh luyện ra: “Đan mạc chỉ tồn tại trong truyền thuyết, tương truyền chỉ có nhân tài có đạo luyện đạn đạt đến đỉnh phong mới có thể ngưng tụ ra đan mạc!”
“Là thuốc ba phần độc, còn đan mạc là độc tố trong đan dược!”
“Đồng thời, đan dược bắt đầu từ khoảnh khắc luyện chế, công hiệu không ngừng giảm bớt!”
“Hương thơm tỏa ra từ trong đan dược thực ra là công hiệu từ từ giảm xuống!”
“Còn đan mạc vừa hay hàm chứa toàn bộ công hiệu trong đan dược, lúc cần sử dụng, thì xé lớp màng đan ra là được!”
“Chẳng trách lúc Diệp tông chủ luyện đan, không có hương thơm tỏa ra, thì ra là có đan mạc!”
Nói xong, ông lão cũng thay đổi xưng hô, gọi Diệp Bắc Minh là Diệp tông chủ!
Trong ánh mắt tràn đầy ý kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3417417/chuong-1974.html