Diệp Bắc Minh vẫn thản nhiên: “Tôi thấy hay là ông quỳ xuống trước đi? Tránh để tôi ra tay, ông còn chẳng có tư cách giữ toàn thây!”
“Chết đến nơi rồi còn cứng miệng, tôi xem là cậu cứng miệng hay là thủ đoạn của bản tọa cứng hơn!”
Sắc mặt Thanh Huyền Tử âm sầm, uy áp phá thiên nổi lên bừng bừng: “Chết đi cho tôi!”
Trong phút chốc, đại địa dưới chân chấn rung dữ đội!
Mặt đất ầm ầm nứt nẻ!
Hai con rồng đất hình thành thừ nham thạch từ khe nứt xông ra tấn công về phía Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục: “Tiểu tháp, có cách nào giết được năm người này không?”
“Có thì có!”
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng: “Nhưng mức độ nguy hiểm rất lớn!”
“Trong lúc bản tháp ra tay, có thể giết hai cảnh giới thần hoàng!”
“Xét từ độ mạnh cơ thể của cậu, cần khoảng thời gian một hơi thở mới có thể ra tay lần thứ hai!”
“Lần thứ hai ra tay vẫn có thể giết được hai cảnh giới thần hoàng, nhưng vẫn còn lại một người!”
“Giữa hai lần một khi xảy ra sai sót, cảnh giới thần hoàng cũng có thể phản ứng lại giết cậu! Cho dù không thể giết chết cậu ngày, cũng có thể quay người bỏ chạy!”
“Một khi có người tháo chạy, bản tháp chắc chắn sẽ bị lộ! Đến cảnh giới thần hoàng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3377684/chuong-1893.html