Nhưng cũng biết Diệp Bắc Minh đã từ bỏ cơ hội một bước lên trời!
Trong lúc mọi người thấy đáng tiếc, hai giọng nói sợ hãi vang lên: “Anh… anh muốn làm gì…”
Soạt!
Ánh mắt của mọi người đều dồn qua.
Chỉ thấy, Diệp Bắc Minh đã đứng trước người Trương Vân Phi, Từ Ngạo: “Nói đi, tôi không thù không oán với các anh!”
“Tại sao phải đối xử với phụ nữ của tôi và anh em của tôi như vậy?”
‘Phụ nữ và anh em của tôi?’
Mặc Đình Đình sớm đã nghĩ mình là người phụ nữ của Diệp Bắc Minh, Long Khuynh Vũ thì khác.
Nghe thấy Diệp Bắc Minh nói như vậy, trong lòng xúc động: ‘Chẳng lẽ anh ấy coi mình là người phụ nữ của anh ấy… nhưng…’
‘Mình và anh ấy vẫn chưa làm gì mà!’
Rồi có chút xấu hổ nhìn trộm khuôn mặt nghiêng của Diệp Bắc Minh một cái!
Lúc này, trong mát hai người Trương Vân Phi và Từ Ngạo chỉ có tử thần đòi mạng!
Còn trong mắt Long Khuynh Vũ, thì anh quá đẹp trai!
“Không ai sai khiến…”
Từ Ngạo muốn cứng miệng, nhưng vừa lên tiếng.
Bốp!
Diệp Bắc Minh đã tát một cái qua, đánh cho Từ Ngạo bay đi!
Nửa bên mặt nứt ra, ba mươi hai chiếc răng rơi hết xuống đất, cả người thoi thóp thở!
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371702/chuong-1778.html