Chỉ có điều lần này, giọng nói ấy pha lẫn đôi chút quan tâm: “Ổn rồi, cô Nguyễn, bọn họ đều đã chết cả rồi!”
“Hả?”
Nguyễn Thanh Từ bỏ hai tay xuống, trông thấy có một thanh niên đứng trước mặt mình.
Người này chính là Diệp Bắc Minh!
“Anh Diệp... Cám ơn, cám ơn anh!”
Nguyễn Thanh Từ đang định đứng dậy nhưng vì bản thân bị trọng thương…
Cho nên chân trượt ngã, xem chừng sắp té ngã tới nơi!
Diệp Bắc Minh bước tới, đỡ lấy thắt lưng của Nguyễn Thanh Từ!
Đột nhiên.
Một luồng lực tác động lên tay trái của Diệp Bắc Minh, ngay cả anh cũng không kịp ý thức được có chuyện gì đang xảy ra.
Không hiểu sao, tay trái của anh lại áp lên ngực của Nguyễn Thanh Từ!
Lại còn hơi bóp nhẹ một chút, làm ngực cô ấy biến dạng!
Nguyễn Thanh Từ sững sờ.
Diệp Bắc Minh cũng sửng sờ!
Hai người bốn mắt nhìn nhau!
Diệp Bắc Minh giần giật khóe môi: “Cô Nguyễn, tôi nói là tôi cũng không biết chuyện gì đang diễn ra thì cô có tin tôi không?”
Nguyễn Thanh Từ hơi hé cánh môi nhỏ xinh, con ngươi xinh đẹp thu nhỏ lại!
Cô ấy không tin nổi vào mắt mình!
Một giây sau, Nguyễn Thanh Từ hét lên với cường độ âm thanh hai trăm đề-xi-ben: “Á! Anh… Anh… Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371681/chuong-1757.html