Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp: “Chúng ta cùng chung suy nghĩ, sẻ chia hiểu biết!”
“Hẳn là cậu cũng có thể cảm nhận được trên người cô gái này có hơi thở của đại sư tỷ của cậu!”
“Người này chắc chắn là đại sư tỷ của cậu, không thể nào sai được!”
“Vậy vì sao đại sư tỷ lại không chịu nhận tôi? Chẳng lẽ đại sư tỷ vẫn còn giận tôi ư?”, Diệp Bắc Minh cau mày.
Trong lòng anh ngổn ngang nhiều câu hỏi không sao tìm ra được lời giải.
Suy nghĩ một lát nhưng vẫn không có bất kỳ manh mối nào!
"Quên đi, chỉ cần sư tỷ không sao là được".
Anh quay lại trước mặt mấy người Chu Nhược Giai, Hầu Tử và Long Khuynh Vũ.
Nhìn thấy Diệp Bắc Minh quay trở lại, Hầu Tử nhanh chóng chạy tới: "Anh Diệp, anh đi đâu vậy?"
"Tôi nhìn thấy đại sư tỷ".
Diệp Bắc Minh không giấu diếm.
"Cái gì?"
"Đại sư tỷ? Chị ấy không sao chứ?"
Mọi người vừa ngạc nhiên, vừa mừng rỡ.
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đúng vậy, đại sư tỷ không biết dùng cách gì đã tái tạo được cơ thể, sống lại!"
"Thật tốt quá!"
Vẻ u ám trên mặt mọi người đều bị quét sạch.
Diệp Bắc Minh cau mày: "Chẳng qua, đại sư tỷ hình như không nhận ra tôi".
"Tôi nhấn mạnh mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371665/chuong-1741.html