Anh bước ra một bước, đứng dưới bia đá khổng lồ.
Bia đá cao đến mấy trăm mét, khí tức hỗn độn lưu chảy không ngừng!
Trong lúc Diệp Bắc Minh đang suy nghĩ, làm thế nào để cất bia đá này đi.
Giọng của Mặc Phong Hành vang lên: “Thiếu chủ, mời thiếu chủ dùng máu tươi kích hoạt thánh vật Hoa tộc!”
“Máu tươi?”
Diệp Bắc Minh ngẩn người, sau đó lấy ra một con dao găm rạch lòng bàn tay!
Ấn lòng bàn tay lên bia đá!
Liền sau đó.
Một cảnh không thể tin nổi xuất hiện!
Bia đá vốn màu đen xì, vì hấp thụ máu tươi của Diệp Bắc Minh lập tức biến thành màu đỏ máu!
Ngẩng đầu nhìn.
Một con huyết long quấn lên bia đá, có thể nhìn thấy rõ ràng mỗi một vẩy rồng và huyết quản!
“Đây là…”
Mặc Phong Hành kích động đến khuôn mặt già đỏ bừng: “Thánh vật thức tỉnh rồi, cuối cùng thánh vật cũng thức tỉnh rồi!”
Điên cuồng dập đầu!
Mặc Đình Đình ở một bên chỉ có thể há hốc cái miệng nhỏ, giữ tư thế ngước nhìn.
Gru!
Huyết long gầm thét một tiếng, cả quảng trường dưới lòng đất chấn rung dữ dội!
Chỉ thấy, huyết long xông ra bia đá, sau khi xoay tròn mười mấy trên không trung rồi cắm đầu chui vào sâu trong giữa đôi lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371651/chuong-1727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.