Nói xong, cùng hai người Mặc Phong Hành và Mặc Đình Đình rời khỏi học viện Viễn Cổ.
Đi thẳng đến ngoài sơn cốc nhà họ Mặc!
Nhà họ Mặc Huyền Bảng ngày xưa, đã hóa thành đống đổ nát!
Mặc Phong Hành dẫn Diệp Bắc Minh vào sâu trong nhà họ Mặc.
Mở ra một cánh cửa đá ở tận cuối kho báu đã bị cướp sạch sẽ.
Đi thẳng xuống theo bậc thềm!
Sau khi vượt qua bảy tám trận pháp cấm chế, ba người đi thẳng vào sâu trong cùng!
Đây là quảng trường dưới lòng đất vô cùng rộng lớn, phải to bằng mười sân bóng.
Trần nhà cực cao!
Một tấm bia đá màu đen được dựng ở khu vực trung tâm quảng trưởng!
Khí hỗn độn màu đen như thác nước, chậm rãi chảy từ bia đá xuống!
“Vãi!”
Mặc Phong Hành vẫn chưa lên tiếng, trong đầu của Diệp Bắc Minh lập tức vang lên giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục: “Mẹ nó! Vãi! Vãi! Vãi!”
“Mẫu thạch hỗn độn, đúng là mẫu thạch hỗn độn!”
Diệp Bắc Minh ngạc nhiên: “Tiểu Tháp, tôi nhớ lần trước ông từng nói đến!”
“Mẫu thạch Hỗn Độn đươc sinh ra từ thiên địa sơ khau, có thể diễn hóa ra vạn vật!”
“Chẳng lẽ vật này thực sự là mẫu thạch Hỗn Độn?”
“Phí lời!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371650/chuong-1726.html