"Thứ ba, có vẻ như cô ta cũng không nhìn thấy người mẹ kế như tôi thì phải!"
"Trên đời này làm gì có đứa con gái nào như vậy?"
Ngư Bảo Quốc nhướng mày: "Thất Tình, trong khoảng thời gian này đúng là con càng ngày càng không có quy củ!"
"Bố!"
Ngư Thất Tình có chút lo lắng: "Thanh kiếm này..."
Ngư Bảo Quốc trực tiếp ngắt lời cô ta: "Thẩm Trung đã nói đầu đuôi mọi chuyện cho bố biết rồi, bố biết con nghi ngờ tên nhóc kia là chủ nhân của tòa vực tháp đó chuyển thế!"
"Nhưng nhìn từ tình huống trước mắt, trên cơ bản có thể xác định là không phải!"
"Bố cũng đã kiểm tra qua thanh kiếm này rồi, kiếm hồn bên trong đã sớm bị chôn vùi!"
"Bố và mẹ kế của con đã bàn bạc qua, tạm thời để thanh kiếm này lại nhà họ Ngư, nói không chừng thật sự có thể tìm được người chuyển thế thật sự của chủ nhân tòa tháp thần kia!"
Ngư Thất Tình gấp gáp: "Thế nhưng đây là đồ của cậu Diệp!"
"Được rồi!"
Ngư Bảo Quốc khẽ quát một tiếng: "Con không nghe lời người làm bố đây đúng không?"
"Không phải con đã từng cứu tên nhóc kia một lần sao? Cái này coi như là thù lao con cứu cậu ta!"
Ngư Thất Tình nhíu mày: "Bố, đây là đồ của cậu Diệp!"
"Coi vật này như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371622/chuong-1698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.