Đột nhiên.
"Chỉ là một khúc xương Chí Tôn mà cũng dám làm tổn thương chủ nhân của tôi ư?"
Ầm ầm!
Uy áp của tháp Càn Khôn Trấn Ngục đánh tới, trấn áp khúc xương trắng kia!
Khúc xương trắng lơ lửng giữa không trung, chỉ còn cách giữa trán Diệp Bắc Minh chừng một mét!
Cho dù như thế nào nó cũng không thể phá được trói buộc!
Diệp Bắc Minh tập trung nhìn vào, không khỏi kinh ngạc: "Chỉ là một khúc xương ngón tay? Hơn nữa còn là ngón giữa?"
"Lại có uy lực lớn như vậy!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa!"
"Chỉ cần cậu dung hợp với khúc xương Chí Tôn này, cái tay kia của cậu sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất!"
"Về phần tay trái hay là tay phải thì phải xem lựa chọn của cậu rồi!"
Nghe thấy lời này, Diệp Bắc Minh cúi đầu nhìn thoáng qua hai tay của mình.
Tay phải có thể sử dụng kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, tay trái lại có vẻ tương đối phù hợp!
Hơn nữa.
Người tu võ bình thường đều dùng tay phải công kích, có rất ít người thuận tay trái!
Chứ đừng nói đến là dùng tay trái đột nhiên công kích, uy lực còn vô cùng to lớn!
Đối thủ sẽ càng không thể tưởng tượng nổi!
Nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371621/chuong-1697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.