Thậm chí, vào mười lăm phút trước!
Trong mắt bọn họ, Diệp Bắc Minh vẫn không khác gì một người chết!
Mãi cho đến lúc này, bọn họ cuối cùng mới nhìn thấy rõ ràng.
Người đang đứng trước mặt là người mà bọn họ không thể nào xúc phạm được!
"Cậu… Rốt cuộc cậu là người nào?"
Đôi mắt của Bách Lý Tranh Vanh không ngừng co rút lại.
Diệp Bắc Minh cười nói: "Hoa Tộc, Diệp Bắc Minh!"
Vừa dứt lời, thân thể của đám người Bách Lý Tranh Vanh run lên!
Vào giờ khắc này, ba chữ Diệp Bắc Minh giống như ngọn núi đè nặng trong lồng ngực bọn họ!
Khiến người ta hít thở không thông!
Đột nhiên.
Bụp!
Vũ Cực tông chủ Kim Thịnh Hải hoàn toàn bị nỗi sợ hãi đánh bại, ông ta quỳ rạp xuống đất và nói: "Cậu Diệp, tôi biết lỗi rồi, cầu xin cậu tha mạng cho tôi!"
"Chỉ cần cậu chịu tha cho tôi, Kim Thịnh Hải tôi xin thề!"
"Từ nay trở đi, sẽ không có bất cứ người nào trong Vũ Cực Tông gây phiền toái cho cậu!"
"Từ nay về sau, Vũ Cực Tông sẽ càng không gây phiền phức cho bất cứ người nào của Hoa Tộc!"
"Tài nguyên tu võ, nội tình, thậm chí là những nữ đệ tử xinh đẹp của Vũ Cực Tông đều để cậu tùy ý hưởng dụng!"
Vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3371464/chuong-1540.html