Diệp Bắc Minh cười nói: “Sư phụ và Băng Phách liên thủ chưa chắc không phải đối thủ của ông ta!”
Băng Phách cười trên nỗi đau của người khác, nói: “Nhóc con, tôi có nói sẽ giúp cậu đâu!”
“Trừ phi cậu cầu xin tôi!”
Diệp Bắc Minh ức hiếp cô ta hai lần, cuối cùng cũng có thể đáp trả rồi.
“Băng Phách, cô suy nghĩ nhiều rồi!”
Diệp Bắc Minh tiếp lời: “Cô không giúp thì tôi cũng không cầu xin cô đâu!”
“Một khi tôi chết trận thì cả đời này cô cũng đừng hòng thoát khỏi nghĩa địa này!”
Nụ cười của Băng Phách cứng đờ: “Cậu tìm một cơ hội đi, tôi và Thần Chủ Tuyệt Thế sẽ cùng ra tay!”
Kết nối thần hồn hoàn thành trong nháy mắt.
Lúc này, hàng chục tia sáng vụt tới.
Diệp Bắc Minh đứng im tại chỗ không động đậy, thậm chí còn nhắm mắt lại.
Chủ Luân Hồi bình tĩnh nói: “Kiến hôn cũng dám đối địch với thần thánh à? Kết quả đã được định trước rồi!”
Ngay khi những tia sáng kia sắp đâm vào người Diệp Bắc Minh.
Ngay vào khoảnh khắc mảnh chỉ treo chuông ấy.
Khóe miệng Diệp Bắc Minh chợt cong lên vẽ ra một nụ cười lạnh lẽo.
“Hả?”
Chủ Luân Hồi cảm thấy tình hình không hợp lý.
Ngay sau đó.
Vút!
Diệp Bắc Minh bỗng liếc mắt nhìn lên, hai đòn tấn công thần hồn bùng nổ.
Nhắm chính xác vào hư ảnh chủ Luân Hồi kia.
“Á...”
Tiếng hét đau xé thịt xé gan vang lên, tất cả phù văn trong không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3370616/chuong-1331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.