Thái độ bây giờ với vừa rồi như hai người khác nhau.
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Giải tán hết đi!”
“Cảm ơn cậu Diệp!”
Mọi người như được thoát nạn, định bụng quay đầu tháo chạy.
Ầm ầm!
Một luồng sức ép cực kỳ khủng khiếp từ trên trời giáng xuống.
Bùm! Bùm...
Ngoại trừ bọn Giang Thục Nhiên và Diệp Bắc Minh.
Tất cả mọi người đều không chịu nổi sức ép ấy, đầu gối bọn họ cong xuống rồi quỳ rạp trên mặt đất.
“Đi mòn giày sắt mà chẳng thấy đâu, hóa ra lại ở ngay trước mặt!”
Một giọng nói đầy ngạo mạn vang lên: “Đúng lúc chúng tôi đang định tìm Diệp Càn Khôn thì người đã ở ngay đây rồi!”
“Các người nói xem có trùng hợp không? Phong tỏa bốn phía, đừng để cậu ta chạy thoát!”
Dứt lời, ba mươi người từ trên trời đáp xuống, bao vây Diệp Bắc Minh.
“Cảnh giới Động Hư, hơn ba mươi người cảnh giới Động Hư...”
“Trời ơi...”
Những người ở đây sợ xanh mặt, run rẩy quỳ gối trên mặt đất! Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh lùng: “Người từ Huyền Giới à?”
“Huyền Giới là đâu?”
Phần lớn người tu võ ngơ ngác không hiểu gì.
Chỉ có một vài lão già đứng đầu số ít tông môn run người, hoảng sợ nhìn Vạn Tuyệt.
Vạn Tuyệt kiêu ngạo nói: “Cho cậu một cơ hội!”
“Thứ nhất giao mảnh vỡ kia ra đây!”
“Thứ hai, quỳ xuống, tháo mặt nạ của mình ra!”
“Chỉ cần cậu làm theo thì tôi sẽ cho cậu cơ hội toàn thây!”
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3370613/chuong-1328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.