Đồng thời, lão già mặt đỏ đã tới sau lưng Diệp Bắc Minh!
“Long Tổ, ra đi!”
Gầm!”
Tiếng rồng gầm vang lên, sau lưng Diệp Bắc Minh xuất hiện một ảnh ảo hình Huyết Long!
Sức chiến đấu của anh tăng gấp mười lần!
Năm ngón tay siết chặt không khí, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong tay!
Vung một nhát kiếm!
Phụt!
Lão già mặt đỏ không kịp làm gì, nháy mắt nổ tung, hóa thành một làn sương máu!
“Gì cơ?”
Bốn lão già còn lại sợ run người!
Vù!
Một chiếc bóng vỡ lóe lên, con ngươi của bọn họ thu nhỏ lại!
Theo bản năng, bọn họ che cổ họng lại!
Một giây sau, một tơ máu xuất hiện!
Đầu người rơi xuống đất, “bục” một tiếng, nổ tung!
Bốn cái xác đồng loạt ngã xuống!
Sở Sở trừng to mắt, đầu óc trống rỗng!
“Ôi trời ơi, Nữ Đế mà lại mở miệng cầu xin anh Diệp ư?”
“Anh Diệp chém chết năm gã cảnh giới Động Hư chỉ trong nháy mắt! Dù thế nào đi nữa cũng thật kinh khủng!”
“Cậu…”
Đôi mắt đẹp của Đông Phương Xá Nguyệt run lên: “Chỉ mới mấy ngày thôi mà thực lực của cậu đã tiến bộ nhiều vậy rồi sao!”
“Cậu đã có thể giết chết cảnh giới Động Hư trong nháy mắt rồi sao?”
Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: “Sư tỷ của tôi đang ở đâu?”
Đông Phương Xá Nguyệt hừ lạnh một tiếng: “Ở trong thế giới không gian bỏ túi của tôi!”
Diệp Bắc Minh nói bằng giọng không cho phép thương lượng: “Giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3362414/chuong-1290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.