Ánh mắt Tần Hồng Bân cực kỳ rét lạnh: "Bất luận thế nào, chúng ta phải suy nghĩ đến tình huống xấu nhất!"
"Nếu thằng kia đã chết thì tất nhiên là tốt nhất, chúng ta kê cao gối ngủ!"
"Nếu anh ta chưa chết, dùng thủ đoạn giết người này, e rằng chúng ta không ngăn được!"
Lão già nhà họ Lục nông nóng: "Vậy còn chờ gì nữa? Báo tin cho Phương công tử đi!"
...
Lâm Bách Hùng không ngừng gật đầu: "Đúng đúng đúng, mau đi thông báo cho Phương công tử!"
"Phương công tử vẫn luôn muốn diệt cỏ tận gốc nhà họ Diệp, nếu hắn ta biết thằng này không chết nhất định sẽ ra tay!"
...
Cùng lúc đó, ba ngàn thế giới nhà họ Phương.
Phương Nguyên ngồi xếp bằng, chân nguyên ngưng tụ.
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lơ lửng trước người hắn ta, kiếm khí mạnh mẽ không ngừng rung động!
Đột nhiên.
Phương Nguyên khẽ mở hờ mắt, nhẹ nhàng nâng tay, từ trong nhẫn chứa vật bay ra một miếng ngọc bội: "Chuyện gì?"
Ngọc bội truyền đến âm thanh dồn dập của Tần Hồng Bân: "Phương công tử, tôi là Tần Hồng Bân, việc lớn không xong rồi!"
"Tên nhóc nhà họ Diệp kia rất có thể chưa chết..."
Con ngươi Phương Nguyên hoàn toàn mở ra: "Ông nói cái gì! Tên kia không chết?"
"Nói, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!"
Tần Hồng Bân không dám giấu diếm, nói ra tin tức Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông bị tiêu diệt.
Nghe được hơn hai triệu người bị thiêu sống, hai tông môn lớn hóa thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3343791/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.