Diệp Bắc Minh rót một ly rượu, tưới trước mộ của cậu bảy Diệp: “Bây giờ chỉ còn lại một mình Diệp Minh Viễn”.
“Bố mẹ, anh trai, mọi người yên tâm, những người có liên quan đến cái chết của mọi người, cho dù chỉ có một chút liên quan”.
“Diệp Minh Viễn, người Đông Doanh… con cũng không tha cho ai hết”.
Lúc này, Diệp Minh Viễn khẽ nhướn mày.
Anh cảm thấy ở chỗ cách năm trăm mét có một chiếc xe sang màu đen đang đi đến mộ tổ.
Chu Thiên Hạo mang mâm cơm đến.
“Bắc Minh, chú nghe nói cháu đến đây, cho nên đến thăm cháu”.
Chu Thiên Hạo đặt mâm cơm trước mộ.
Rót cho mỗi ngôi mộ một ly rượu.
Rồi rót cho Diệp Bắc Minh và mình một ly!
“Người một nhà chúng ta vui vẻ uống một ly”, Chu Thiên Hạo cười nói.
Hai người cùng uống cạn.
Cho đến buổi trưa, Chu Thiên Hạo mới vừa khóc vừa cười: “Ha ha ha, anh Diệp, bây giờ Bắc Minh rất giỏi giang”.
“Đám người xấu đó đã chết gần hết rồi”.
“Mọi người trên trời có linh cũng được yên nghỉ rồi”.
“Sau này cho nó kết hôn với Nhược Giai, sinh nhóc con bụ bẫm”.
“Nối dõi tông đường cho nhà họ Diệp, tiếp tục hương hỏa!”
“Còn nữa, công ty của anh Diệp anh, tôi đã giúp anh gây dựng lại”.
“Công ty nhỏ ban đầu, bây giờ đã là doanh nghiệp lớn hàng đầu cả thành phố Giang Nam”.
Cho đến buổi chiều, hai người mới rời khỏi khu mộ nhà họ Diệp.
Sau khi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2719782/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.