Vẻ mặt Hạng lão không thể tưởng tượng được: “Chuyện này... Ngài làm như thế nào vậy?”
Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn ông ta: “Ông nói hơi nhiều lời vô nghĩa rồi đấy!”
Hạng lão không dám chậm trễ.
Ông ta cắn rách đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu.
Sau đó vẽ mấy kỹ hiệu quỷ dị trên mặt đất!
Ầm!
Ký hiệu sáng lên.
Nhưng một giây vừa trôi qua.
Ký hiệu đã lập tức tắt ngóm!
Hạng lão thay đổi sắc mặt: “Sao có thể!”
Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Làm sao vậy?”
Hạng lão nuốt một ngụm nước miếng: “Đại nhân, ký hiệu tắt, hai người này... đã chết...”
“Ông nói cái gì?”
Diệp Bắc Minh biến sắc.
Một sát ý kinh khủng bao phủ Hạng lão: “Ông có biết nếu lừa tôi sẽ có kết cục như thế nào không?”
Hạng lão sợ tới mức run rẩy như một con chim cút, cả người đầm đìa mồ hôi: “Đại nhân, làm sao tôi dám lừa ngài chứ!”
“Tôi dùng trái tim võ đạo để thề đây là sự thật, hai người này thật sự đã chết!”
Sắc mặt Diệp Bắc Minh lập tức tối đen!
Bạch Ác Thiên và Tống Du Anh đã chết?
Vậy chẳng phải là Chu Nhược Dư và Hạ Nhược Tuyết lành ít dữ nhiều ư?
Giọng nói của Diệp Bắc Minh như truyền đến từ địa ngục: “Vậy còn cần ông làm gì nữa? Ông hãy chôn cùng với bọn họ đi!”
Hạng lão kêu to: “Đại nhân, khoan đã! Cầu xin ngài hãy bình tĩnh!”
“Tôi vẫn còn một bí pháp nữa có thể nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718559/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.