Hơn triệu đệ tử Thanh Huyền Tông bên ngoài đại điện thấy vậy, đồng loạt quỳ xuống: “Bái kiến Diệp tông chủ!”
…
Trong hội trường phòng khách Thanh Huyền Tông.
Chu Hoàng giới thiệu: “Anh Diệp, đây là bố của tôi, Chu Hiếu Thiên!”
“Ông ấy bị thương, cần anh ra tay!”
Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu: “Tôi nợ cô một ân tình, để tôi xem trước rồi nói”.
Chu Hiếu Thiên cau mày: “Tôi đã bị thương rất nhiều năm, cậu chắc chắn có thể chữa khỏi chứ?”
Diệp Bắc Minh không thèm giải thích: “Nếu không tin tôi, các người có thể ra về!”
Chu Hiếu Thiên lập tức nổi giận!
“Cậu thanh niên, cậu có thái độ gì vậy?”
“Nếu không phải nể tình cậu quen biết Hoàng Nhi, tôi đã quay người bỏ đi rồi!”
Ông ta lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh: “Cậu có chút thực lực, nhưng cậu đã đắc tội với Võ Đạo Minh và nhà họ Lăng!”
“Bất kỳ người nào đắc tội với hai thế lực này, đều chết chắc!”
“Cậu đắc tội với hai bên cùng lúc, ngoại trừ nhìn thấy cậu hành động theo cảm tính và ngu xuẩn ra, thì không nhìn thấy gì hết!”
Diệp Bắc Minh cũng không hề khách sáo: “Đừng nhìn nhận tôi bằng ánh mắt của ông, hiểu không?”
“Cậu!”
Chu Hiếu Thiên nổi giận đùng đùng, quay người định bỏ đi.
Nếu không phải Chu Hoàng kéo lại, ông ta sớm đã rời khỏi Thanh Huyền Tông: “Bố, đến thì cũng đến rồi”.
“Bố để anh Diệp xem trước thì hơn!”
Chu Hiếu Thiên cười lạnh lùng một tiếng: “Cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2718282/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.