Cùng lúc đó.
Ở một nơi nào đó trên Đại Lục Thượng Cổ, bên trong sơn cốc giống như tiên cảnh.
Nơi này có hoa nở tươi tốt, bốn mùa như xuân.
Hai người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi dưới một gốc cây cổ thụ tu võ!
Nếu Diệp Bắc Minh ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện.
Hai người này đúng là Chu Nhược Dư và Tôn Thiến!
Ầm!
Đột nhiên, một cái giếng cổ bên cạnh cây cổ thụ rung lên.
Nước giếng sôi “ùng ục” bắn ra bên ngoài.
Nước giếng kia lại có bảy màu sắc!
Một bóng người vội vã chạy đến, sau khi nhìn lướt qua cái giống cổ thì lập tức thay đổi sắc mặt: "Nguy rồi!"
"Dì Lam, có chuyện gì vậy?"
Chu Nhược Dư và Tôn Thiến biến sắc.
Ánh mắt Diệp Thanh Lam trầm xuống: "Minh Nhi đã bại lộ, chỉ sợ bây giờ toàn bộ Đại Lục Thượng Cổ đã biết được khí tức của thằng bé!"
"Dì vốn nghĩ vẫn còn một khoảng thời gian nữa, nhưng chỉ sợ bây giờ Minh Nhi đang gặp nguy hiểm!"
"Bây giờ chỉ có hai biện pháp, thứ nhất, bảo Minh Nhi trốn đi ở Đại Lục Chân Võ!"
"Thứ hai, bảo thằng bé nhanh chóng tăng thực lực lên, phải có được lực lượng đủ để chống lại những người đó!"
Chu Nhược Dư vô cùng lo lắng: "Nhưng mà Bắc Minh còn không biết mình đang gặp nguy hiểm!"
"Không sai!"
Diệp Thanh Lam gật đầu, ánh mắt dừng ở trên người cô ấy: "Cho nên bây giờ cần có một người đi thông báo cho nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2705078/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.