"Nếu không phải người của Hoa tộc bọn họ gây chuyện, sao chúng ta phải chịu tai họa theo chứ?"
Lão già có giọng nói khàn khàn lắc đầu: "Hoa tộc đã bị trừng phạt rồi!"
"Đại lục mà Hoa tộc ở không chỉ có bị tách rời khỏi Đại Lục Chân Võ".
"Còn biến thành một nơi chim không thèm ỉa, ngay cả núi thánh Côn Luân của bọn họ cũng bị chém thành hai nửa!"
"Long mạch đoạn tuyệt, Hoa tộc sẽ không còn cơ hội nhìn thấy ánh mặt trời lần nữa!"
Lão già một mắt suy nghĩ một lát.
Sau đó lấy ra một quyển sách cổ, lật ra mấy trang: "Tôi nhớ ra rồi, hình như chỗ đó có tên là Côn Luân Hư?"
Lão già có giọng nói khàn khàn gật đầu: "Không sai!"
"Trên thực tế, các gia tộc lớn ở Đại Lục Thượng Cổ vẫn luôn chú ý đến Côn Luân Hư".
"Chỉ là mấy trăm năm gần đây còn chẳng thể nhìn thấy một người cảnh giới Thánh ở Côn Luân Hư, chỉ sợ đã hoàn toàn xuống dốc!"
Lão già đầu trọc cười lạnh: "Không đủ! Không đủ! Vẫn không đủ!"
"Lão phu cho rằng Hoa tộc phải bị diệt chủng mới tốt!"
"Nếu không phải vì bọn họ, sao chúng ta có thể thê thảm như vậy được?"
Ánh mắt của lão già có giọng nói khàn khàn ngưng tụ: "Lời này cũng không thể nói lung tung!"
Lão già đầu trọc khinh thường lắc đầu: "Sợ cái gì? Ông đúng là tin tưởng truyền thuyết kia sao?"
"Tương truyền rằng trong Hoa tộc có một võ giả đứng đầu phá rách hư không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2705074/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.