Giang Kiếm Trần tàn sát nhiều đến mức hai mắt cũng đỏ ngầu cả lên: "Lão phu không tin không giết hết được bọn ma thú chúng bây!"
"Diệp Bắc Minh…
Hôm nay, cho dù bao nhiêu ma thú kéo đến đây đi nữa thì lão phu vẫn sẽ tiêu diệt toàn bộ!"
Kiếm Thần nhà họ Giang gào thét vang trời, xông vào bầy thú ồ ạt ngoài kia.
Ngạo Thương Khung cầm một thanh đao vàng trong tay, vung đao tứ phía, giết chóc trong điên cuồng!
Gương mặt đầy nếp nhăn của Lăng Tác Cổ lạnh như băng, ông ta tàn sát tứ phía với ngọn giáo dài trong tay như chiến thần.
Một con ma viên xông tới, giương nanh múa vuốt toan tóm lấy đầu Dạ Nhân Hoàng.
Dạ Nhân Hoàng hừ lạnh một tiếng, tung một cú đấm đâm thủng lồng ngực của ma viên.
Xoẹt!
Con mãnh hổ từ bên cạnh bổ nhào đến có một viên bảo thạch màu xanh lam được ngưng tụ giữa mi tâm, viên bảo thạch ấy lóe lên tia sáng kỳ lạ.
"Chết đi!"
Dạ Nhân Hoàng hét lên thật to, nhảy lên không trung rồi tàn nhẫn đạp vào mãnh hổ mà không chút nương tình.
Ầm!
Đầu mãnh hổ nổ tung, chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ.
Ông ta lạnh lùng quay đầu lại: "Diệp Bắc Minh, chờ đến khi lão phu giết xong bọn ma thú này sẽ là ngày chết của mày..."
Song, ông ta chưa kịp nói hết câu này thì mười mấy con ma thú cấp mười một lại ồ ạt xông tới.
Dạ Nhân Hoàng vừa phất tay một cái đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2705049/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.