Diệp Thanh Lam ngẩng đầu lên, trên không trung xuất hiện mười mấy ông lão, đang nhìn xuống với vẻ mặt lạnh như băng!
“Dư nghiệt nhà họ Diệp, còn dám trốn ở đây hả?”
“Diệp Thanh Lam, ra đây chịu chết đi!”
“Chỉ là mấy cái trận pháp đó mà cũng đòi cản trở tôi ư?”
Âm thanh lạnh giá như lời phán quyết rơi xuống!
“Đừng nói nhảm với cô ta làm gì”
Mười mấy người ra tay cùng một lúc…
“Xoẹt!”, hình ảnh trước mắt tan biến hệt như bọt biển, không còn lại gì.
“Mẹ!”
Diệp Bắc Minh căng thẳng hét lớn một tiếng, con ngươi tràn ngập tơ máu: “Sư phụ, sao hình ảnh lại biến mất rồi?”
Thanh niên kia nhướng mày: “Năng lượng khu vực đó dao động quá dữ dội, ngăn chặn hết tất cả mọi thứ!”
Lòng Diệp Bắc Minh nóng như lửa đốt: “Sư phụ, có thể cho hình ảnh xuất hiện lại lần nữa không?”
Thanh niên khẽ lắc đầu: “Nó tiêu hao quá nhiều năng lượng”.
“Sư phụ, cầu xin người!”
Con ngươi Diệp Bắc Minh đỏ bừng.
Thanh niên thở dài một tiếng: “Thôi, vi sư sẽ giúp thêm một lần nữa vậy”.
Chân dậm xuống một cái, sức mạnh khổng lồ bùng nổ ra bốn phía!
Ngưng tụ lại một chỗ!
Hình ảnh lại xuất hiện.
…
Bên trong một hang động tan nát, bụi mù bay khắp nơi.
Khóe môi Diệp Thanh Lam phun ra một ngụm máu tươi, bảo vệ Chu Nhược Giai và Tôn Thiến phía sau!
Một ông lão khá nhỏ con chợt kêu lên: “Nơi này lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2705018/chuong-843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.