Lúc này, lòng anh ta đau như dao cắt.
Mắt đỏ như nhỏ máu.
Đại não anh ta trống rỗng.
Trên quảng trường, mây mù quay cuồng.
Dùng ngón chân cũng biết bên trong ấy đang xảy ra chuyện gì.
Mục Hàn phát điên hét to: “Á! Á! Không được!”
Giọng nói khàn khàn, đầy phẫn nộ xen lẫn sự cuồng bạo vang vọng khắp đại điện.
Sắc mặt ba lão già kia trở nên quái lạ.
Mục Hàn biết Mục Nguyên thích Nam Cung Uyển nhưng tới tận bây giờ anh ta cũng chả thèm quan tâm.
Bởi vì anh ta biết Mục Nguyên không dám động tới một sợi lông của Nam Cung Uyển.
Cuối cùng, Nam Cung Uyển cũng sẽ là vợ của mình.
Lúc này.
Cô gái được Mục Hàn chỉ định nội bộ làm vợ của mình trong tương lại giờ lại cùng với người đàn ông khác...
“Không! Mẹ kiếp! Chết tiệt!”
“Mở cửa dịch chuyển cho tôi! Mở cửa dịch chuyển cho tôi ngay!”
“Tôi muốn đến đại lục Chân Võ, con mẹ nó ông đây muốn đến đại lục Chân Võ!”
“Ông đây mặc kệ thằng nhãi đó là ai, chắc chắn phải băm tên oắt đó thành trăm mảnh, cho sống không bằng chết, vứt máu thịt cho chó ăn!”
Mục Hàn giận run người đến giọng nói cũng bị biến dạng.
Một ông lão lắc đầu bảo: “Không có mệnh lệnh của cung chủ thì những người khác không được mở cửa dịch chuyển”.
Mục Hàn gào lên đầy tức giận: “Tôi đi tìm cung chủ!”
Rầm!
Anh ta tung một quyền giáng thẳng xuống kính đồng, cái kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704947/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.