"Là một vị cao thủ Thượng Cổ có y thuật cực kỳ khủng bố...!"
"Mẹ của cô từng là mỹ nữ số một Đại Lục Thượng Cổ!"
Con ngươi Nhan Như Ngọc co rút lại một chút: "Cái gì?"
"Không có khả năng, cậu đang lừa tôi, nhất định là cậu đang lừa tôi đúng không?"
Một hàng nước mắt trào ra.
Thân hình cô ta run rẩy kịch liệt!
Cô ta bịt chặt hai mắt ngồi xổm trên mặt đất khóc hu hu.
"Tôi cũng là người có bố mẹ sao?"
"Hoá ra tôi không phải cô nhi, hu hu hu...”
Diệp Bắc Minh đi tới, đưa ra một cái khăn tay: "Cô Nhan, Thần Chủ Tuyệt Thế là sư phụ của tôi”.
"Tôi đã từng đồng ý với sư phụ là sẽ chăm sóc cô thật tốt, đây là y thuật vô danh mà Thần Chủ sư phụ để lại”.
"Tôi đã sửa chữa lại một chút, đây cũng là truyền thừa duy nhất mà ông ấy để lại, chắc hẳn lên giao cho cô”.
Một quyển sách ố vàng xuất hiện trong tay anh.
Đúng là truyền thừa y thuật mà Thần Chủ Tuyệt Thế để lại!
Nhan Như Ngọc ôm lấy quyển sách này, gào khóc!
...
Cùng lúc đó, trên bầu trời một hòn đảo nào đó.
Ầm ầm!
Trên không trung, mây đen tụ tập, những tia sét tiếng sấm vang lên.
Bầu trời nứt ra thành một lỗ hổng, một cánh cửa truyền tống khổng lồ xuất hiện.
Ầm ầm!
Nước biển sôi trào, vô số ma thú không ngừng xao động, quay cuồng ở trên mặt nước, hoảng sợ nhìn cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704946/chuong-880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.