Nửa ngày sau.
Hai người Diệp Bắc Minh và Diệp Tiêu Tiêu trực tiếp đến ngoài tổ địa nhà họ Diệp.
Diệp Tiêu Tiêu rất lo lắng: “Diệp Bắc Minh, anh có chắc bây giờ đến ngục giam Trấn Hồn không?”
“Chúng ta có cần tính kế lâu dài không?”
“Tuy nhà họ Từ rất ít tiếp xúc với bên ngoài, nhưng căn cơ rất mạnh, chúng ta…”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không cần đâu”.
Bước ra một bước, trực tiếp xuyên qua sương dày của sơn cốc, đến trước ngục giam Trấn Hồn.
Anh quyết định dùng cách đơn giản nhất, giết!
Nhưng điều khiến Diệp Bắc Minh bất ngờ là, bên ngoài ngục giam Trấn Hồn trống không.
Không có đến một bóng người!
Diệp Tiêu Tiêu đi theo đến: “Có chuyện gì vậy, ngục giam Trấn Hồn được gọi là nơi nguy hiểm nhất nhà họ Từ!”
“Sao một người cũng không có?”
Diệp Bắc Minh khẽ lắc đầu: “Không đúng lắm!”
Bỗng nhiên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Cậu nhóc, có nguy hiểm!”
Tiếc là đã muộn.
Liền sau đó.
Ầm!
Tiếng vang kinh thiên động địa vang lên, giống như động đất.
Trong không trung xung quanh ngục giam Trấn Hồn sáng lên lượng lớn phù văn.
Một trận pháp khổng lồ lập tức được hình thành!
Hai người Diệp Bắc Minh và Diệp Tiêu Tiêu bị nhốt trong trung tâm trận pháp!
“Ha ha ha, quả nhiên Diệp Bắc Minh đến rồi!”
Ba huyết ảnh xuất hiện, trong ánh mắt mang theo ý băng lạnh vô tận!
Chính là ba lão tổ tu luyện bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704796/chuong-953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.