Diệp Bắc Minh nhìn lại.
Chỉ thấy da thịt Diệp Tiêu Tiêu ửng hồng, hô hấp dồn dập!
Cả người cô ta giống như là bị nấu chín vậy.
Khuôn mặt, bắp tay, cánh tay, đùi, tất cả đều đỏ rực lên!
Diệp Bắc Minh tiến lên từng bước: “Cô sao rồi?”
Diệp Tiêu Tiêu cắn răng: “Tôi... Tôi sắp không chịu nổi nữa rồi”.
“Tôi cảm giác rất nóng... cực kỳ nóng, máu trong người cứ như bị nấu sôi lên vậy...”
Ngay sau đó.
Diệp Bắc Minh kinh ngạc phát hiện, mặt ngoài thân thể Diệp Tiêu Tiêu xuất hiện một tầng hơi máu!
Thật sự đã bị hòa tan!
Lúc này, Diệp Bắc Minh cũng cảm thấy cả người nóng lên như bị nấu chín vậy.
Trên người anh cũng bắt đầu bốc lên từng làn khói đỏ như máu!
Chẳng lẽ anh thật sự phải chết ở trong này sao?
Ầm!
Đột nhiên, trong đầu Diệp Bắc Minh vô cùng tỉnh táo.
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Nhóc con, tiếp theo ngàn vạn lần không được luống cuống!”
“Một khi cậu luống cuống, sẽ thật sự phải chết ở chỗ này”.
“Cậu đã quên rồi sao? Cậu đã lĩnh ngộ được ý nghĩa thật sự của phù văn”.
“Chắc hẳn cậu cũng có thể hiểu được phù văn của Huyết Hồn Trận, thông qua phù văn để tìm ra mắt trận, có lẽ sẽ phá huỷ được trận này!”
Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng tụ: “Được!”
Đôi mắt anh loé lên, giữa trán có một con mắt thứ ba xuất hiện thẳng đứng.
Đám phù văn màu đỏ lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704795/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.