Mười lăm phút sau, trong đại điện nhà họ Diệp.
Diệp Bắc Minh vừa xuất hiện, Đế Khuyết đã bước tới chào hỏi: “Cậu Diệp, cậu đã đi ra rồi”.
“Tôi đại diện cho Đế tộc thành tâm mời cậu gia nhập!”
“Ở đây có một nghìn viên đan dược cấp Đế, một trăm triệu cân nguyên thạch, ba trăm gốc dược liệu hơn mười nghìn năm tuổi!”
“Đương nhiên đây chỉ là quà gặp mặt”.
“Chỉ cần cậu Diệp đồng ý gia nhập Đế tộc thì còn có nhiều phần quà tốt hơn đang chờ đợi cậu!”
Đế Khởi La kiêu ngạo hỏi: “Hì hì, nể mặt anh quá rồi nhỉ?”
“Còn không mau đồng ý đi, sau này Đế tộc bọn tôi sẽ là chỗ dựa vững chắc cho nhà họ Diệp anh!”
Diệp Bắc Minh bình tĩnh trả lời: “Muốn tôi gia nhập thế lực sau lưng các người là điều không thể!”
Đế Khuyết nhướng mày: “Ồ? Cho xin lý do”.
Đế Khởi La rất thất vọng: “Vì sao chứ?”
Đạm Đài U Nguyệt vẫn im lặng không nói gì.
“Nhưng mà!”
Diệp Bắc Minh liếc mắt nhìn bọn họ nói tiếp: “Nhà họ Diệp có thể liên minh với các người!”
Đế Khuyết sửng sốt: “Liên minh ư?”
“Đúng vậy, liên minh”.
Diệp Bắc Minh gật đầu một cách hiển nhiên: “Cả hai bên có địa vị ngang nhau, tôi cũng không bị các quy tắc của các người trói buộc!”
Sắc mặt Đế Khuyết hơn trầm xuống: “Cậu Diệp, tôi nghĩ cậu hiểu nhầm rồi”.
“Đế tộc chúng tôi không cần linh minh với gia tộc nào cả, cái chúng tôi cần chính là cậu Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704723/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.