Đạm Đài U Nguyệt hơi bất ngờ: "Anh cũng biết cảm ơn à? Tôi còn tưởng anh oán trời oán đất nữa cơ".
"Khụ khụ, thế hả?"
Diệp Bắc Minh lúng túng ho khan.
Phụt!
Đạm Đài U Nguyệt che miệng cười: "Đương nhiên rồi".
Cảm thấy không phù hợp với thân phận của mình, gương mặt cô ấy trở nên nghiêm túc: "Đúng rồi, còn một chuyện khác nữa, tôi muốn hỏi..."
Đột nhiên.
Nhẫn trữ vật trên ngón tay Diệp Bắc Minh rung lên.
Anh cầm ra một miếng ngọc bội màu đen.
Bên trong truyền tới giọng của Hắc Long Vương: "Đồ nhi, sư tỷ của cậu tỉnh rồi!"
Vạn dặm truyền âm!
Diệp Bắc Minh giật mình: "Cô Đạm Đài, xin lỗi không tiếp truyện được nữa!"
....
Sâu trong Long Đảo.
Bên cạnh Long Trì.
Thiên Nhận Băng đã tỉnh lại, thay một bộ váy dài mới tinh màu lam!
Diệp Bắc Minh nhanh chóng bước lên trước: "Nhị sư tỷ!"
Trạng thái của Thiên Nhận Băng có chút không đúng, vẻ mặt hơi mê mang: "Tiểu sư đệ, em tới đây".
Diệp Bắc Minh khá bận tâm: "Nhị sư tỷ, chị sao thế?"
"Tiểu sư đệ, em có biết thiên nữ không?"
Thiên Nhận Băng quay đầu, dùng vẻ mặt phức tạp nhìn Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Nhị sư tỷ, các chị biết cả rồi sao?"
Thiên Nhận Băng khẽ mỉm cười, giọng vô cùng bình tĩnh: "Ngay từ khi biết chuyện này, bọn chị đã biết số mệnh của mình rồi”.
"Hiến tế sinh mệnh, tu bổ thế giới Chân Võ!"
"Không chỉ có chị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704720/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.