Vẻ mặt Trịnh Nhất Hàm, Lục Tử Húc biến sắc, vội vàng tiến lên: “Bái kiến lão Hoa! Người này tên là Diệp Bắc Minh, là người của thầy Phùng Vũ đưa đến từ Đại Lục Chân Võ, hắn tàn nhẫn giết hại…”
Hoa Côn Luân cũng chẳng thèm nhìn hai người, trực tiếp cắt ngang: “Tôi biết rồi”.
Lời phía sau của Trịnh Nhất Hàm và Lục Tử Húc bị nghẹn lại.
Mười mấy ông lão của Chấp Pháp Viện nhìn thấy Hoa Côn Luân, cũng không dám ra tay.
Hoa Côn Luân lạnh lùng quát một tiếng: “Chấp Pháp Viện lui xuống cho tôi!”
Lục Tử Húc lo lắng: “Cái gì? Lão Hoa, Diệp Bắc Minh dám giết người ở tổng viện, hắn…”
Hoa Côn Luân lướt ánh mắt qua: “Hai người Chu Lệ, Vương Mộng là học viên ngoại viện!”
“Học viên ngoại viện nhỏ bé, lại dám sỉ nhục Chu Nhược Giai, học viên của nội viện?”
“Cho dù Diệp Bắc Minh không giết họ, quy tắc của tổng viện cũng không tha cho họ!”
“Cậu là người chấp pháp của Chấp Pháp Viện, chẳng lẽ không biết quy tắc này?”
“Tôi…”
Sắc mặt Lục Tử Húc trắng bệch: “Tôi biết…”
Hoa Côn Luân lạnh giọng nói: “Cậu đã biết, tại sao để người của Chấp Pháp Viện bao vây tấn công Diệp Bắc Minh?”
“Cậu biết rõ mà cố tình làm ư!”
“Truyền lệnh của tôi, bắt đầu từ bây giờ!”
“Tước bỏ thân phận người chấp pháp của Lục Tử Húc ở Chấp Pháp Viện, giáng làm học viên nội viện bình thường!”
“Ghi lại lỗi lớn của Lục Tử Húc, nếu còn tái phạm, đuổi ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/2704709/chuong-997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.