Câu nói của cung thị vẫn còn lởn vởn quanh tai.
Vân Dao vừa hoàn hồn sau cơn kinh ngạc, ánh mắt liếc xéo qua, chỉ thấy một đoạn tay áo màu xanh thẫm thêu hoa sen khẽ nhấc lên, người nọ bước vào trong điện.
Hương thơm đàn mộc mát lạnh như sương bao trùm khắp điện.
Trong điện, điện quang thạch hỏa (*),với thân thể người phàm này Vân Dao không thể làm được gì khác, nàng lập tức nhảy lên, đá quyển sách chết người kia xuống dưới gầm gương trang điểm.
(*) Điện quang thạch hỏa: vốn là lời nói của Phật để chỉ sự vật lướt qua trong chớp mắt.
—— Nếu để Long quân, người bị tính kế, nhìn thấy những gì viết trong sách, e rằng nàng không sống nổi qua hôm nay.
Để che giấu một bước này, làn váy tân nương thêu hoa văn thải điệp hất lên, Vân Dao lập tức xoay người đứng trước gương trang điểm, dựa vào chiếc bàn trước gương, dùng thân mình ngăn không cho Long quân thấy quyển sách kia.
“Bệ hạ.”
Nữ tử mảnh mai trước gương trang điểm nhẹ nhàng cúi đầu, trâm vàng khảm ngọc chạm trổ đầu rồng trên búi tóc hơi run lên, vài sợi tóc đen rủ xuống, khó có thể nhận ra nàng đang sợ hãi hay đang hoảng hốt.
“Ngẩng đầu lên, nhìn Cô.”
Giọng nói lẽ ra phải lạnh lẽo này cứ như được ngâm trong dòng suối nước nóng đầy sương lượn lờ, bỗng dưng pha chút lười biếng.
Vân Dao noi theo tính cách của công chúa được ghi trong quyển sách nọ, bắt chước giống bảy tám phần, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-ma-ton-mua-mot-tang-mot/3441490/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.