Sáng chủ nhật, Quỳnh Anh rảnh rỗi, rủ Ngọc Lam và Minh Phúc đi chơi. Cả 3 đi đập phá, gần khuya, Quỳnh Anh say đến thần hồn điên đảo, hai người kia đành phải đưa cô nàng về nhà. Ngọc Lam ra ngoài nghe điện thoại, còn Minh Phúc dìu Quỳnh Anh vào trong phòng.
Minh Phúc cẩn thận đặt cô nàng xuống giường, chỉnh lại tư thế cho thoải mái rồi đi lấy khăn ướt lau mặt cho Quỳnh Anh.
''Hôm nay... vui quá!'' - Quỳnh Anh nói sảng.
Rồi đôi môi cô chúm lại như đang mút kẹo khiến Minh Phúc rung động. Anh nhẹ nhàng hôn lên trán Quỳnh Anh. Minh Phúc nói khẽ:
- Chỉ cần em vui vẻ, anh cũng vậy.
Minh Phúc nở nụ cười dịu dàng, say đắm nhìn Quỳnh Anh đã rơi vào giấc ngủ.
''Bịch''
Ngọc Lam ngơ ngác đứng trước cửa, khuôn mặt đẫm lệ, thuốc giải rượu lăn lóc dưới sàn nhà, Minh Phúc sửng sốt. Anh mấp máy môi:
- Ngọc Lam...
- Anh... yêu Quỳnh Anh sao? - Ngọc Lam thẫn thờ hỏi - Vậy mà em cứ tưởng anh chỉ có mối tình đầu đã vứt bỏ với Khánh Ngọc chứ? - Giọng cô nghẹn lại - Em cứ nghĩ anh không chấp nhận em vì Khánh Ngọc... Tại sao lại là Quỳnh Anh? Tại sao phải là cậu ấy? Cậu ấy là chị em tốt của em cơ mà...
Giờ phút này, hai chữ ''tại sao'' cứ vất vưởng trong đầu của Ngọc Lam. Mọi thứ, tình bạn, tình yêu, với cô, đã sụp đổ.
- Như em thấy, anh yêu Quỳnh Anh. Anh giấu em vì sợ em buồn. - Minh Phúc chậm rãi nói, anh không dám nhìn thẳng vào mắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-toi-thich-anh/46661/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.