Hoàng cung Bạch Ly quốc.
Bạch Nhất Quân rảo bước đi trên con đường dẫn vào chính điện nghị sự, trong tay hắn khẽ vân vê một mảnh ngọc bội hình hoa sen, à không chính xác là chỉ có nửa mảnh mà thôi.
Mà mảnh ngọc này cũng cũng chẳng phải của hắn đâu, nó của Mặc Viên đưa cho hắn. Lúc trước hắn có đưa cho nàng một mảnh ngọc tử lan, chính là thứ giúp nàng và hắn quen nhau coi như tín vật định ước. Khi đó thế này…
- ----------------
Bạch Nhất Quân đang cùng Mặc Viên ngồi trên nóc Tĩnh Các hóng gió, hắn bỗng đưa cho Mặc Viên một miếng ngọc bội bảo: “Tiểu Viên, cầm lấy.”
“Hả?” Mặc Viên nghệch mặt.
“Hả cái gì? Cho nàng.” Bạch Nhất Quân nhét vào tay nàng.
“Cho ta? Nhưng tại sao, hôm nay là dịp gì à?” Mặc Viên giơ mảnh ngọc lên ngắm ngía, chợt phát hiện: “A… Đây là mảnh ngọc hồi trước ta nhặt giúp ngươi nè!”
“Đúng vậy.”
“Ta còn nhớ khi ta đem trả có người làm mặt than muốn đá bay ta đi nữa kìa! Đúng là làm ơn mắc oán nha!!!!” Mặc Viên tinh nghịch trêu hắn.
“Còn không phải tại nàng nghịch ngợm, trêu chọc ta sao?” Bạch Nhất Quân cười cười gõ gõ đầu nàng.
“Ta làm gì có chứ! Haha… Ta ngoan như vậy mà!” Mặc Viên rụt đầu tránh đi ma trảo của hắn, lại cầm mảnh ngọc ngắm nghía: “Cái này là của ngươi sao?”
Nhìn đi nhìn lại thì mảnh ngọc này rất mềm mại, nữ tính, không thể của đầu gỗ được nha…
Bạch Nhất Quân: “Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115108/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.