Bên trong Tĩnh Các. 
Mặc Viên vừa gặp Bạch Nhất Quân đã lên tiếng châm chọc: “Tĩnh vương ngài a… Phúc quả không nhỏ, sáng sớm đã có mỹ nhân tới thăm….” 
Bạch Nhất Quân nhìn con thỏ ngốc nào đó đang xù lông, cười bất đắc dĩ đi qua ôm nàng làm công tác vuốt lông: “Nàng đang nói mình sao?” 
“Này….” Mặc Viên vỗ một phát vào tay hắn đang đặt trên eo mình, nàng lườm hắn: “Chưa từng nghe câu nam nữ thụ thụ bất tương thân à? Mau bỏ tay ra.” 
“Ta ôm nàng còn ít sao?” Bạch Nhất Quân trưng ra vẻ mặt rất ư là muốn ăn đòn. 
“Hừ… Hừ…” Mặc Viên á khẩu không nói được chỉ hừ mũi, quay mặt đi. 
“Sao vậy?” 
“Sao gì?” 
“Sao lại tức giận?” 
“Ta không có tức giận.” Mặc Viên miệng thì nói không nhưng cái vẻ mặt hiện rõ mấy chữ ‘bổn đại gia đang cực kì không vui’ đã trực tiếp bán đứng nàng. 
“Không nói? Nàng không nói ta liền hôn nàng.” 
…. 
…. 
…. 
…. 
“Ta làm thật đấy.” 
“Lúc nãy ta thấy rắn hoa tới tìm ngươi.” Mặc Viên phồng má. 
“Thì sao?” Bạch Nhất Quân nhíu mày, tỏ vẻ không hiểu. 
“Còn dám hỏi?” Mặc Viên trừng hắn. 
“Haha… Nàng đang ghen sao?” Bạch Nhất Quân hiểu vấn đề, cười đến là vui vẻ. 
“Ta mới không trẻ con như vậy!” Mặc Viên chột dạ quay mặt đi. 
“Vậy thái độ này là gì đây?” 
“Ta…” 
Mặc Viên vừa định nói gì nhưng lại bị Bạch Nhất Quân hôn “chóc” một cái lên môi nên im bặt. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115088/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.