Mặc Viên sau khi khóc xong liền giận dỗi Bạch Nhất Quân thật lâu. Nói giận dỗi là do Bạch Nhất Quân nghĩ thế thôi chứ thực sự thì Mặc Viên đang đắn đo không biết có nên rời khỏi hắn hay không…
Tình cảm ngày càng lớn lên… Lớn đến mức nàng không thể kiểm soát được nữa rồi nên nàng muốn rời khỏi hắn… Tránh xa hắn… Rời bỏ sự dịu dàng khiến nàng mê luyến ấy….
Nàng yêu hắn?
Đúng!!!
Hắn có thích nàng không?
Cho là có đi…Nhưng nam nhân ở cái thời đại này ai không tam thê tứ thiếp, hắn lại là vương gia trong hoàng tộc nữa chứ, nữ nhân xung quanh hắn muốn loại nào thì có loại ấy…
Nàng sống ở thời đại này không có nghĩa là nàng như nữ nhân ở đây, nàng không rộng lượng đến độ chấp nhận nạp thiếp cho hắn… Nói nàng ích kỷ cũng được… tình yêu không phải vốn đã ích kỷ rồi sao? Nàng sẽ không bao giờ chấp nhận chia sẻ trượng phu mình với người khác!!! Cho nên nàng buộc phải lựa chọn đi hay ở.
Nếu ở nàng nhất định sẽ không kìm được tình cảm của mình ngày qua ngày lại lớn lên… sẽ có một ngày im lặng chúc phúc cho hắn… sẽ đau đớn nhìn hắn hạnh phúc bên người khác không phải nàng…
Nàng chịu được sao???
Nàng không biết….
Nếu đi, nàng sẽ đi đâu đây? Ở đâu là nơi dành cho nàng…. Không có nơi nào cả bởi thực tế nàng không thuộc về nơi này, từ đầu đã như vậy…Có lẽ nàng sẽ đến nơi nào đó thật xa, thật xa… nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115075/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.