Kim Ân sau khi từ Hoàng cung trở về liền đi vào thư phòng. Hắn nhìn ngắm chiếc trâm khắc hình hoa sen đến thất thần. Đây là đồ vật duy nhất liên quan đến nàng mà hắn có. Khẽ vân vê chiếc trâm như bảo vật, kí ức bỗng nhiên ùa về…
Mặc Vi là một cận vệ trung thành bên cạnh hắn. Họ bên nhau từ năm hắn lên mười, cùng ăn, cùng học, cùng luyện võ, cùng nhau làm tất cả…
Khi lớn lên, hai người vẫn như hình với bóng không tách rời, hắn biết nàng có tình cảm với hắn nhưng hắn không nói ra bởi hắn không rõ cảm xúc của mình là gì, hắn cũng không muốn mất đi tình cảm gắn bó nhiều năm giữa hai người nên cứ im lặng làm như không biết…
Thời gian trôi qua, vào một ngày hắn nhận được tin nàng phản bội hắn. Nhưng hắn không tin, hắn tự mình đi điều tra và kết quả vẫn vậy… Nàng phản bội hắn… Hắn tức giận, hắn đau lòng, hắn muốn giết nàng… nhưng lại không nỡ…
Gọi nàng đến không nói lời nào liền tung một chưởng khiến nàng phun ra một búng máu. Hắn vẫn nhớ lúc đó nàng không hề tức giận mà chỉ hỏi hắn “Tại sao?”.
Hắn tức giận ném hết bằng chứng vào mặt nàng rồi nắm chặt hai đầu đầu vai nàng như muốn bóp nát chúng, đau đớn hỏi vì sao lại phản bội.
Nàng dù đau nhưng vẫn không hề kêu lên một tiếng nào, bình tĩnh nhặt lên coi xong liền nói: “Ta không phản bội người”
Nhưng khi đó tức giận đã làm hắn mất đi lí trí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-dang-ghet-ta-thich-nguoi/2115074/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.