"Đừng mà..."
Hai tay nắm chặt vạt áo mà xé toạc ra. Trong những giây ngắn ngủi, chiếc váy đắt đỏ đã xé ra làm đôi để lộ cơ thể trắng hồng hào của cô trước mặt Cang Chung. Tư Dương cảm thấy xấu hổ, cô lấy tay của mình để che lại.
"Tên khốn!"
“Tên khốn? Nếu ta là một tên khốn em nghĩ bản thân em có thể sống tự do trong ngôi nhà này ư! Tư Dương, em lầm to rồi.”
Hắn nắm lấy chiếc chăn trên giường che đi cơ thể trần trụi của cô. Gương mặt lạnh lùng, Cang Chung đứng dậy lấy tay chỉnh lại quần áo trên người mình. Hắn chẳng thèm liếc nhìn Tư Dương một cái mà lạnh nhạt rời khỏi phòng.
‘Rầm’.
Tiếng cửa phòng đóng lại, Tư Dương nằm trên giường tay nắm chặt lấy chăn mà đau khổ. Đến khi nào cô mới có thể rời khỏi người đàn ông quỷ dữ này.
“Cha, mẹ hãy nói con biết, con phải làm sao đây.”
Bên ngoài phòng ngủ. Cang Chung hầm hực đi đến phòng sách, hắn lấy điếu thuốc trên bàn mà châm một điếu. Đứng kế bên cửa sổ nhìn ra bầu trời đêm, nghĩ đến Tư Dương trong lòng lại có nhiều suy tư bộn bề.
Chẳng phải các cô gái đều thích có một cuộc sống sung sướng, không lo ăn lo mặc sao? Một cuộc sống không cần lo lắng, suy nghĩ đến việc đi tìm việc làm để có được miếng ăn. Chỉ cần ngồi sẵn trên bàn và gọi một tiếng liền có người đi đến phục vụ. Hắn đã cho cô một cuộc sống mà bao cô gái đều mong muốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-choi-cua-do-doc-cang-chung/2672765/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.