“Chị, em nhớ chị lắm!”
Khóe mắt ướt ướt, Lục Châu lấy tay gạt đi. Đã lâu rồi cô ta không gặp lại chị gái của mình. Nhớ ngày nào hai chị em vẫn còn quấn lấy nhau, vậy mà sự xuất hiện của Cang Chung đã lấy đi mất người chị mà cô ta yêu quý.
“Lục Châu, chị cũng nhớ em. Ở nhà, cha mẹ có được chăm sóc tốt không em.”
“Dạ, tốt lắm chị. Không có chị cha lại lên cân còn mẹ thì tụt cân.”
“Ê, con bé này! Sao con lại nói vậy. Đừng có vạch áo cho người xem lưng, cha xấu hổ lắm đấy.”
Ông ngượng ngùng quay mặt đi chỗ khác.
“Mọi người thăm hỏi nhau như vậy cũng gọi là đủ rồi đúng không. Bây giờ, tới lượt ta nói nhé.”
Hắn nhìn Tư Dương trong vòng tay mình khẽ mỉm cười.
“Đinh Tư Lục, có phải ông cùng với băng của mình đã giết hết những người dân ở đây!”
“Không! Ta không có giết ai cả, ngươi đừng có vu khống cho ta!”
Ông ta giơ tay ra ra hiệu cho mọi người lui về sau.
Tư Dương thấy tình hình không ổn liền mở lời:
“Cang Chung, gia đình của tôi nhất định không có làm chuyện này. Là do hải tặc khác làm.”
“Vậy còn miếng vải này thì sao? Nó không phải của gia đình em thì là của ai.”
“Cái này…”
Vật chứng rõ ràng làm cô không thể nào biện minh cho họ được.
“Tôi có thể giải thích. Tuy không có giết người nhưng vì trước đó bọn tôi có đến đây và bị người dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-choi-cua-do-doc-cang-chung/2672713/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.