“Sao vậy? Em nhìn cái gì ở bọn con trai đó.”
Cang Chung có chút tức giận nhưng cố gắng kìm chế.
“Không, tôi thấy bạn của tôi ở trong đấy.”
Hắn nhìn cô chằm chằm, nghi ngờ.
”Bạn? Là nam hay nữ?”
“Là nữ.”
“Cô gái nào, em nói đi.”
Nghe nói nữ, Cang Chung thấy nhẹ lòng. Nếu như là nam thì hắn liền đem tên đó bỏ vào trong chảo nóng để tên đó không còn xuất hiện trước mặt của cô được nữa.
“Là cô gái tóc ngắn.”
Cô ta tên là Kiều Hoa, một cô bạn mà cô quen biết khi đến hòn đảo hoang trên biển đông. Lần đó, gia đình cô vô tình nhặt được một lọ chai đang trôi dạc trên biển. Bên trong miệng chai còn có một tờ giấy. Khi mở nó ra lại phát hiện đấy là một bản đồ kho báu của người nào đó đã để vào trong lọ chai. Cứ tưởng gặp được món hời.
Ai ngờ được, khi theo chỉ dẫn của tấm bản đồ đến hòn đảo. Trên hòn đảo chăng có gì ngoài mấy con thú hoang và cây cối um tùm.
“Chết thật! Thế mà cũng bị lười được.”
“Cha, cha làm thuyền trưởng hơi bị lâu rồi đó.”
Tư Dương tinh nghịch, khoanh tay trước ngực nói với ông ấy. Khi ấy, cô vừa tròn mười tuổi.
“Cái con bé này, con đừng quên ta là cha của con đấy. Ăn nói hàm hồ.”
Ông chống hai tay vào hông, chu chu mỏ nói với Tư Dương.
“Nhưng mà con nói đúng mà.”
Hai cha con, người qua tiếng lại không ai chịu nhường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-choi-cua-do-doc-cang-chung/2672712/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.