Hắn súng khẩu súng lục trên người của mình ra, gương mặt lạnh lùng. Trực tiếp nổ một phát súng trên bầu trời.
Đoàng!
"Tất cả nghe lệnh! Hạ con thuyền hải tặc trước mặt."
Một loạt những viên đạn không hẹn trước mà cùng nhau bay thẳng về phía con thuyền hải tặc. Sự áp đảo này khiến cho con thuyền của thuyền trưởng Rạng Đông mất cân bằng bắt đầu rung lắc dữ dội. Những lỗ nhỏ trên con thuyền do đạn để lại làm nước biển thừa cơ hội mà tràn vào bên trong. Chúng ồ ạt như là những con hổ đói nhìn thấy miếng mồi ngon.
Trên thuyền, Thập Hải thấy đạn bay khắp nơi cậu vội vã đi tìm chỗ chốn nhưng còn cha của cậu thì vẫn đứng im ở vị trí đó. Thập hải muốn gọi cha tìm chỗ núp nhưng lại bị nhìn bóng dáng của cha làm bỡ ngỡ vì sự uy nghiêm của ông ấy. Đạn bay khắp nơi nhưng lại không có một viên đạn nào trúng vào người của ông dù chỉ là một vết xước nhỏ. Tại sao nó lại thần thánh đến vậy? Bây giờ, có lẽ cậu còn quá non nớt nên không thể hiểu được điều này.
Cang Chung đứng bên kia tàu nhìn thuyền trưởng Rạng Đông, hắn chau mày lại không hiểu hỏi ông ta:
“Tại sao ông không tìm cho mình một chỗ núp hả? Ông không sợ một viên đạn nào đó xuyên qua người ông sao.”
“Sợ ư! Mấy tên tép rêu giống ngươi mà muốn bắn xuyên qua người ta à! Thế thì còn phải đợi thêm vài năm nữa, đợi lúc ta không còn sức lực để chiến đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-choi-cua-do-doc-cang-chung/2671505/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.