Mọi người trò chuyện thêm một lát nữa rồi ai về phòng nấy, ai cũng đeo lên nụ cười thân thiện vui vẻ chẳng thể phân biệt được thật giả. Hữu Trạch trên đường đi về phòng, khóe miệng em luôn ngậm nụ cười vui vẻ bởi lẽ cậu Cả không có ý nghĩ không tốt gì với em cả. Thời gian yên bình như vậy mà trôi qua, tại thư phòng của ông Cả.
Trên bàn là đống sổ sách giấy tờ, cạnh đó là một cây bút màu màu xanh lá đậm tinh xảo. Ông nghiêm túc nhìn từng trang một kiểm kê lại mới dọn dẹp lại bàn, cất kĩ giấy tờ. Ông ngã người ra sau thở dài một hơi nhẹ nhõm, nâng tay lên xoa huyệt thái dương ẩn ẩn đau đớn, ánh mắt ông nhìn qua cửa sổ thấy sắc trời đã không còn sớm mới đứng dậy ra khỏi phòng chuẩn bị đi nghỉ ngơi. Bước chân chậm rãi thong thả bước qua từng căn phòng rồi dừng lại trước căn phòng còn sáng đèn, ông Cả thấy em còn chưa ngủ hơi nhíu mày lại vì khó hiểu, đẩy cửa bước vào chỉ thấy Hữu Trạch ngồi trên ghế, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc nhìn ấm trà, đôi tay thành thạo mà pha trà từng cử động nước chảy mây trôi làm người nhìn vào cảm thấy thích thú vui vẻ, ông nhìn thần sắc cùng từng cử động của em đến mê mẩn.
Hữu Trạch nghiên người nhìn lại, thấy là ông đến em có phần kinh ngạc, vội vàng đứng dậy mỉm cười:
- "Dạ em chào ông, ông ngồi đi ạ, đứng lâu sẽ mỏi chân lắm đó."
Ông Cả gật đầu ngồi xuống, ánh mắt nhìn em rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-chika/222878/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.