Quay về phía của Hữu Trạch cùng bà Tư, nói là đi chợ mua đồ chứ thật ra hai người cũng không biết mua cái gì. Bà Tư nhìn những hàng quán ven đường, thưởng thức khung cảnh tấp nập bình dị rồi thôi, đôi lần dừng lại nhìn ngắm những vật phẩm xinh đẹp nhỏ bé nhưng bà cũng không có ý định mua. Hữu Trạch thì càng không có cái gì để phải nhìn ngắm mặc dù hai người đi chung nhưng không khí lại trầm lặng không ai nói một lời, dạo xong chợ cả hai ăn ý mà cùng nhau đi về nhà, khi vừa đến trước cửa nhà hai người tách nhau ra ai nấy về phòng người đó, trước khi đi em ngoái đầu nhìn theo bóng lưng của bà Tư mới nhấc chân về phòng.
Em có thể cảm giác được bà Tư không có ác ý gì với bản thân cả, ngay từ đầu cũng như thế bà Tư chỉ là an tĩnh làm việc của mình, không ghen ghét khó chịu gì với em. Hữu Trạch trở về phòng nghỉ ngơi mang tâm trạng hơi lo âu chờ đợi bữa cơm chiều dần đến gần.
Trong căn phòng của bà Hai lúc bấy giờ lại không nhẹ nhàng vui vẻ như mọi người, bà ngồi trên bàn trang điểm tinh xảo, thứ gì cần đều có đủ được bày biện trên đấy, sắc mặt bà không mấy vui vẻ mà nhìn bản thân trong gương. Chỉ mới gần đây bà vừa cấn bầu, ngỡ đâu sẽ nhận hết yêu thương của ông Cả thì ai mà ngờ xuất hiện một người tên Hữu Trạch, một bước lên mây, hóa thân thành con chim phượng hoàng được ông Cả yêu thương. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-chika/222877/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.