Ở bên kia, Bách Lý Quyết Minh khòm lưng nấp trong bụi cỏ từ từ di chuyển về phía trước để tiếp cận Quỷ Mẫu từ bên hông. Quỷ Mẫu vẫn im lặng đứng phía sau cành cây mây cách đó mười thước, đang nhìn chằm chằm về phía lửa trại. Bách Lý Quyết Minh nín thở, lặng lẽ tiến lại gần như một con mèo. Lúc còn cách Quỷ Mẫu năm thước, y đã nhìn thấy hình dáng của Quỷ Mẫu. Hình như bà ta có hơi khác một chút, nhưng không biết là khác chỗ nào.
Bách Lý Quyết Minh cảm thấy có gì đó không đúng, dừng chân lại.
Y chợt nhớ tới cái kính thiên lý mà Bùi Chân mua, xưa nay mắt của y không được tốt lắm, nên hỏi xin Bùi Chân một cái, vừa khéo để ở trong túi, không ngờ bây giờ lại có đất dụng võ. Y lấy kính thiên lý ra ngắm về phía Quỷ Mẫu, tập trung nhìn kĩ. Cuối cùng y cũng biết sai chỗ nào, thân hình của Quỷ Mẫu cao gầy dị dạng, hai tay hai chân hệt như bốn cây trúc c4m vào nhau. Còn hình dáng của thứ này rất cao, hoàn toàn không phải Quỷ Mẫu. Kính thiên lý di chuyển lên trên, sườn mặt của quỷ quái dần dần lọt vào tầm nhìn. Khoảnh khắc nhìn rõ gương mặt của nó, Bách Lý Quyết Minh sững sờ tại chỗ.
Đó là một khuôn mặt ngăm đen tiều tụy, đôi mắt màu xám vẩn đục, thoạt nhìn trông như đang trợn mắt.
Bách Lý Quyết Minh nhận ra khuôn mặt này, đó là khuôn mặt của Vô Độ lúc qua đời.
Ông ra đi với tâm thế bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ach/2420419/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.