“Ngươi định thế nào?”
Trước ánh hoàng hôn rực đỏ sắc lửa, Ác Đồng đứng bên cạnh Bách Lý Quyết Minh hỏi. Bách Lý Quyết Minh ngồi chồm hỗm trên mái nhà, ánh mặt trời đỏ chói là một biển lửa hùng vĩ, như thể muốn nhấn chìm y và đứa trẻ mặt không cảm xúc này. Xa xa, những sóng lá xanh thẫm trập trùng trào dâng, thấp thoáng trong đó là những căn trại nhỏ đen kịt và tan hoang. Tòa tháp Lưu Ly khổng lồ sừng sững ở nơi xa nhất, là một bóng mờ vô cùng tối tăm.
Tây Nan Đà. Tây Nan Đà.
Không biết vì sao, mỗi khi nghe thấy cái tên này là Bách Lý Quyết Minh lại cảm thấy sợ hãi vô cớ.
“Ta sẽ không đến Tây Nan Đà.” Y đáp, “Chuyện mệnh cách thuần âm của Tầm Vi ta sẽ nghĩ cách.”
“Ngươi có thể nghĩ ra được cách gì?” Ác Đồng xùy một tiếng, vẻ mặt khinh thường, sau đó mặt mũi lại chợt sa sầm, “Cửu Tử Ách là thánh vật Mã Tang, muốn tháo chuông thì phải tìm người buộc chuông. Tương truyền rằng Thiên Âm của Tây Nan Đà sẽ trả lời bất kỳ câu hỏi nào, có lẽ chỉ nơi ấy mới có thể tìm được cách giải trừ mệnh cách thuần âm của Tầm Vi.”
“Rốt cuộc thì Tây Nan Đà là chỗ quái nào vậy?” Bách Lý Quyết Minh hết sức bực bội.
“Chưa đến bao giờ, ta chỉ biết nơi đó là thánh địa của Mã Tang.” Ác Đồng cau mày, “Kinh sách có ghi lại rằng, ‘Xuất phát từ hướng Tây, băng qua vô vàn vùng đất, có một cõi cực lạc tên Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ach/2420391/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.