Sáng sớm, ánh mặt trời ấm áp nhẹ nhàng len lỏi vào trong gian phòng rộng lớn, xuyên qua tấm mành sa trắng như tuyết, chiếc thảm lông dê đỏ rực như lửa, chiếc giường bằng gỗ đàn hương khắc đầy hoa văn cùng tấm chăm mềm mại thoải mái, chiếu thẳng lên gương mặt nhỏ nhắn đang chìm trong mộng đẹp.
Mái tóc ngắn màu xanh xám tùy ý xỏa trên gối, hàng lông mi dài vẫn còn ép chặt mí mắt không muốn mở ra. Dưới sống mũi cao anh tuấn là đôi môi mồng mềm mại hơi mở ra, phun ra từng hơi thở ấm áp. Gương mặt tinh xảo ngủ say, gò má hai bên nhiễm lên một chút đỏ ửng, thoạt nhìn đáng yêu cực kì.
Cánh cửa không tiếng động mở ra.
Bước đi tao nhã, Sebastian một thân áo bành tô đen chỉn chu đẩy xe đi đến, bước chân vô cùng nhẹ nhàng như sợ người trên giường sẽ thức giấc.
“Thiếu gia!” Hắc y quản gia khom người, thấp giọng gọi nam hài “Nên rời giường rồi, thiếu gia.”
Mày khẽ nhăn lên, nam hài trên giường bất an run run mí mắt, hắn lười biếng ân một tiếng, đôi mắt một xanh một tím mở ra, nhìn vị quản gia kia một lát rồi dứt khoát năm mắt lại.
Xoay người, tiếp tục ngủ
Gương mặt tuấn mỹ xuất hiện một tia giật mình nở nụ cười yếu ớt, thanh âm êm tai tiếp tục vang lên “Không được, ngài nhất định phải rời giường thiếu gia! Sau khi ăn xong bữa sáng, Marco tiên sinh sẽ đến dạy ngài lễ nghi, còn Mony tiểu thư sẽ đến chỉ dẫn ngài về âm nhạc và kiếm thuật sẽ do đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dn-hac-quan-gia-chu-nhan-cua-ta-la-tu-than/69358/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.