Sở Linh Dương về nhà, mặt mày ủ rủ, đôi mắt trầm đi, thấy mẹ của mình đang ngồi trên ghế ghi chép sổ sách bà nhìn, rồi nói:
"Lại cãi nhau???".
Cô nàng gật đầu "dạ" xong ngồi xuống bên cạnh mẹ của mình, tựa đầu vào vai bà:
"Lúc đầu con có ghét cậu ấy thật nhưng mà bây giờ con lại rất rất muốn bảo vệ cho Hướng Hướng".
Mẹ cô xoa đầu an ủi, giọng nói hiền lành điềm đạm:
"Mới chuyển đến có mấy tháng mà đã cãi vã hơn mười lần chẳng hiểu nổi hai vợ chồng này".
"Thằng bé đấy chắc phải chống chọi nhiều lắm mới có thể trụ được đến bây giờ"
Nói rồi bà chỉ tay vào người cô:
"Nhưng mà con không được ghét bạn hiểu chưa???. Chỉ là bạn sống trong môi trường như vậy nên mới khép kín bản thân lại".
"Sau này phải thường xuyên giúp đỡ bạn, bầu bạn, chia sẻ với bạn nhiều hơn nghe chưa???".
"Dạ". Cô đưa tay xoa xoa bóp bóp cánh tay của bà.
Thật lòng mà nói, cô là con gái một trong nhà bố mẹ cũng không phải kiểu người trọng nam khinh nữ mà ngược lại rất yêu thương. Gặp tình trạng của Hứa Đông Hướng như vậy thì vô cùng thương huống chi nhà cô cũng muốn có thêm một cậu con trai ngoan ngoãn.
Về phía mẹ cô, có vài lần bà gặp Hứa Đông Hướng bà cũng đã nghĩ rằng tại sao người khác sao có thể sinh ra một cậu con trai cao ráo, sáng sủa, học giỏi, hiểu chuyện như này sao lại không biết yêu thương, không làm tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-ngot-huong-he/2880773/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.