225.
“Vâng, thưa Tổng giám đốc”.
Cấp dưới không thể không cúi đầu, Ngải Ái chỉ có thể vâng dạ.
Mộc Duệ Thần nhìn bộ dạng không dám lên tiếng của cô, mỉm cười:
“Trợ lý Ngải”.
“Tổng giám đốc, tôi đây ạ”.
Cô ngẩng đầy lên nhìn dáng vẻ gợi cảm của Mộc Duệ Thần dưới ánh điện, nhìn mê mẩn.
“Không có gì quan trọng, tôi chỉ muốn nói cho cô biết, tôi buồn ngủ”. Mộc Duệ Thần đứng thẳng người, lẳng lặng nói. “Cửa văn phòng tôi vừa nhập dấu vân tay của cô, cô có thể ra vào tự do”.
Dứt lời, đóng sầm cửa lại.
Ngải Ái ngẩn người, trong đầu vẫn còn vang vang lời nói của anh, cô có thể tự do ra vào… Cô có thể tự do ra vào… Cô có thể tự do ra vào…
Là sao ta?
Sếp nói với nhân viên nữ như… đang gạ tình?
Bốp.
Ngải Ái thấy điện trong phòng ngủ phụt tắt, sau đó nghe có tiếng nước chảy xối xả bên trong, có lẽ Tổng giám đốc đang tắm, sau đó có tiếng mặc áo ngủ, rồi tiếng anh nằm xuống chiếc giường mềm mại…
Mắt cô ríp cả lại, giờ là mười hai giờ đêm, cô vừa muốn ngủ, vừa muốn ăn cơm.
Nhưng khi nghiêng đầu nhìn chồng tài liệu chất cao như núi, đành quay lại bàn cắm đầu làm việc.
10 phút… 11 phút… 11 phút lẻ 1 giây…
Bịch!
Ngải Ái gục mặc xuống bàn, đi tìm Chu công.
Trong không gian yên ắng chợt có tiếng mở cửa, người đàn ông mặc áo ngủ bước từ trong phòng ngủ đi tới cạnh cô gái, nhìn cô bằng ánh mắt say mê.
Cô gầy hơn.
Nếu ôm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em/1239632/chuong-225-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.