201.
SÁT THỦ KIÊM BÀ NỘI TRỢ [3]
Ngải Ái đưa mắt nhìn hai cánh tay to khỏe của anh, những ngón tay gầy, trắng tới mức có thể nhìn thấy đường gân xanh bé tí xíu.
Nhìn thì sạch sẽ như thế nhưng ai mà biết đã dính máu của biết bao nhiêu người.
“Hôm nay có phải…”. Cô ngẩng đầu lên, co rúm lại, nhìn anh. “Anh ra ngoài để giết người không?”
Mộc Dịch Triệt dừng lại.
“Không phải anh đã nói với em rồi à”. Anh nhún vai. “Anh là sát thủ, giờ mới sợ anh thì hơi muộn đấy”.
“Tôi đâu ngờ đó lại là sự thật! Tôi cứ tưởng anh chém gió”.
Ngải Ái cãi lại rồi đứng dậy, cầm dao chỉ vào anh.
“Anh nói đi anh đi giết người phải không?”.
Mộc Dịch Triệt phì cười.
“Nhìn mặt em sợ chết khiếp anh lại thấy rất vui, tiếc là đã khiến em thất vọng rồi, anh ra ngoài để chuẩn bị cho việc bỏ trốn ba ngày nữa. À, anh có mua đồ ăn về…”
Cô nhìn theo tay anh thấy có con cá đang giãy đành đạch trên bàn.
Sau đó từ từ thả tay xuống.
Thấy cô buông tay, Mộc Dịch Triệt đi nhanh tới cạnh cô giật con dao trong tay cô vứt qua một bên:
“Em cần phải tin anh… Anh ghét nhất là việc bị người khác nghi ngờ đấy, em yêu”.
Ngải Ái cúi đầu xuống, tay xoa bụng:
“Giờ… chưa phải lúc”.
“Anh… cũng rất dịu dàng”. Anh cười khẽ bên tai cô. “Nhất là với phụ nữ… Em có muốn thử không?”
Không khí yên tĩnh chợt bao trùm.
Ngải Ái nhìn những thứ để trên bàn rồi nhìn sang Mộc Dịch Triệt hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em/1239625/chuong-201-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.