" thế hai đứa cảm thấy không khí trong phòng thi như thế nào?"
Mẹ tôi đặt ra câu hỏi. Trừ bé con đang tập trung ăn uống ra thì coi Diệu Phương cũng khá tò mò, chờ đợi một trong hai chúng tôi trả lời.
Thật may là chủ đề con dâu đã không được quan tâm đến nữa!
" con có hơi sợ, nhất là vào ngày đầu tiên ạ!"
Tôi trả lời trước, trong đầu nhớ lại khoảnh khắc chết cứng khi cầm tờ đề Vũ Nương trên tay.
“ con cũng giống Linh, nhưng môn làm con sợ nhất thì lại là ngoại ngữ cơ."
Đợi tôi nói xong, Tuấn Anh liền từ tốn tiếp lời.
" Hồi trước cô cũng thế, song đi thi thật thì lại bớt sợ hơn."
Cô Diệu Phương nghe xong, vừa gật đầu nhè nhẹ vừa nói.
" bao giờ thi thật, hai đứa cứ làm bài thật tốt. Xong rồi lại qua nhà bác làm bữa lẩu nữa, nhỉ!"
Mẹ tôi dứt lời, Tuấn Anh và tôi nhìn nhau mỉm cười, cùng đồng ý.
Kết thúc bữa ăn, tôi cùng Tuấn Anh đồng loạt đứng dậy dọn bát đĩa rồi mang ra bồn để rửa. Trong lúc đó thì mẹ và cô Diệu Phương đã ra phòng khách để nói chuyện.
" đũa để đâu thế Linh?"
Tuấn Anh cầm một nắm đũa, vẩy mấy lần cho ráo bớt nước rồi quay sang hỏi tôi.
" ở ngăn bên trái, tủ cạnh mày ấy!"
Tôi quay qua nhìn cậu ấy rồi đáp.
Lúc này, tiếng của mẹ tôi bỗng vọng từ ngoài phòng khách vào.
" Linh ơi, rửa bát xong thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-yeu-em-2/2866101/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.